Thần Y Thay Gả: Phúc Hắc Thế Tử, Không Bỏ Được

Chương 15 : Có thể đổi trở lại hay không

Người đăng: nganhh

Ngày đăng: 22:35 10-04-2018

Bên ngoài còn có rất nhiều tân khách không có rời đi, có chút là muốn lưu lại ăn yến tiệc. Cho nên,sau khi Mục Thái thú nhận được tin tức, Mục Khải Minh liền chỉ gọi phu nhân mình, còn có con trai trưởng trở về thư phòng thương nghị đối sách. Thế tử trước là gạt chết, hay là thật có cái gì khác bất đắc dĩ, Mục Khải Minh không biết. Nhưng là hắn có thể xác định, vị này vốn là con rể mình, tuyệt đối là đang làm chuyện gì đó. Hắn không có tự mình tới đón dâu, nhưng lại ở cửa Tiết phủ nhận tân nương, còn cùng tân nương tiếp tục bái đường. Bởi vì cũng lo lắng phản ứng bên kia, cho nên, Mục Khải Minh an bài mấy người ở bên kia nhìn. Người trở lại bẩm báo nói, đối với chuyện thế tử gia, Tiết phủ bên kia lời đồn đãi là, thế tử gia hình như là vì không trễ nãi việc thành thân liên tiếp mấy ngày đi đường, lại cả đêm vào cung gặp vua, trở về đến phủ đã nửa đêm, rất là mệt mỏi, cho nên buổi sáng mới để cho người thay thế tới đón tân nương. Đến nổi những tân khách tại chỗ cũng đều rất tò mò giật mình, người của Tiết phủ nhưng đều là cười không nói. Mục Khải Minh trong lòng còn có một tầng lo âu khác, trong cung là có ngưởi của hắn, tin tức thế tử trở về kinh vào cung, mình nhưng chút nào không biết. Điều này nói rõ cái gì? Là do những người mình nuôi xác thực không biết? Hay là nguyên nhân gì khác ? Trưởng tỷ của thế tử, Tiết quý phi quả thật bị Hoàng thượng lạnh nhạt, nhưng là địa vị Tiết gia không hoàn toàn là dựa vào vị quý phi ở trong cung kia, Tiết Hầu gia đối với triều đình có công, con trai hắn tuy còn trẻ tuổi cũng là văn võ song toàn, rất được thánh ý, Hoàng thượng rất nhiều chuyện đều là giao cho hắn đi làm. Mấy con trai của Tiết Chính Cương, xuất sắc nhất thật ra cũng chính là con trai trưởng Tiết Văn Vũ . Những người khác nhìn như cũng ưu tú, nhưng cũng không thành được thành quả gì lớn. Cũng bởi vì Tiết Nghi thất sủng hơn nữa tin Tiết Văn Vũ chết, Mục Khải Minh lúc này mới quyết định buông tha Tiết gia. Nhưng là, Tiết Văn Vũ lại sống! Chuyện này, liền không dễ làm! "Cha, nếu là Tiết gia kia tin, không truy cứu không làm khó, nhưng là yêu cầu thay đổi người, nên đáp như thế nào?" Mục Vĩnh Kiệt có chút lo âu hỏi. Vấn đề này cũng chính là Đổng Thị lo lắng, thật ra thì Mục Khải Minh làm sao lại không nghĩ tới. "Đáp ứng cũng được, nay liền đổi đi, hoặc là chọn ngày lành tháng tốt, liền theo như ý bọn họ tới đi." Mục Khải Minh độc ác hạ quyết tâm. Chung quy, chuyện lần này là mình đuối lý, nơi nào còn sức cùng người ta nói điều kiện. Tóm lại, chuyện này có thể bình tĩnh giải quyết, đừng làm loạn đến mức không thể thu hồi được. Mọi người bàn tán hắn không sợ, sợ là ván này đặt trật tiền đặt cuợc, tạo thành hậu quả. " Dạ, nhi tử biết, vậy thì con đi." Mục Vĩnh Kiệt được hiểu rõ, lập tức liền kêu đại quản sự trong phủ rời đi. "Lão gia, Tiết gia cũng không phải là dễ gạt như vậy, coi như bọn họ giả bộ hồ đồ thay đổi người cũng tốt, chiếu cố đến mặt mũi muốn dàn xếp ổn thỏa thay đổi người cũng tốt, Cẩm Y cuộc sống sau này cũng sẽ không tốt lắm, thật còn phải đổi nàng qua không?" Đổng Thị gấp đến độ nước mắt đều rơi xuống. Ngày thường đối với trượng phu nói gì nàng nghe nấy, thật sự là đau lòng lo lắng nữ nhi, biết rõ nhi tử đã rời đi, phu quân quyết định chuyện cũng không phải nàng khuyên có thể thay đổi, nhưng vẫn là không nhịn được khóc cầu hỏi. "Được rồi, lão phu làm sao lại không biết đạo lý này. Nhưng là, chuyện cho tới bây như vậy, ngươi còn có chủ ý tốt hơn không? Yên tâm đi, Cẩm Y là người hiểu chuyện, nàng biết nên thế nào làm, cũng có thể ứng đối." Mục Khải Minh thở dài an ủi. Chuyện đã phát triển đến bước này, coi như thuận lợi đem người đổi lại, có một số việc thật ra thì cũng không thay đổi được. "Lão gia, ngươi thật là lòng dạ độc ác." Đổng Thị cảm thấy tim mình đều tan nát. "Ngươi một người phụ nữ, hiểu cái gì? Được rồi, đừng có khóc sướt mướt nữa, nhanh đi theo Cẩm Y, để cho người chuẩn bị một chút." Mục Khải Minh trong lòng vốn là áo não, nhìn thê tử khóc sướt mướt chỉ trích, lại là phiền não, giọng liền cứng rắn chút. Đổng Thị không cam lòng, nhưng cũng là không biết làm sao, dùng khăn lau đi nước mắt trên mặt, ra cửa liền đi đến chỗ con gái lớn. Chuẩn bị? Hỉ phục tự thêu đắt tiền, phượng quan đã bị tiện tỳ kia mang đi, coi như nhi tử mang về, nữ nhi đã quá ủy khuất, chẳng lẽ còn muốn cho nàng mặc lại hỉ phục của người khác? Đổng Thị trong lòng mong mỏi Tiết gia không đồng ý thay đổi người, nhưng là nghĩ đến chuyện này rất có thể sẽ ảnh hưởng đến vận làm quan của trượng phu, Mục gia từ trên xuống dưới trăm mười miệng người, nàng không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ khẩn cầu, Tiết gia đáp ứng chọn ngày lành tháng tốt đón nữ nhi của mình. Nói như vậy, ít nhất có thời gian lần nữa chuẩn bị giá y cho nữ nhi. Nhưng là, vạn nhất không được? Nghĩ tới đây, Đổng Thị bất đắc dĩ dừng bước lại, gọi nha hoàn phụ cận ở phía sau quản sự, thấp giọng ở nàng bên tai nói nhỏ. " Dạ, để ta vậy thì đi làm." Quản sự nha hoàn cũng là giật mình không nhỏ, liên tục đáp ứng xoay người rời đi. Theo lý thuyết, chỉ cần có bạc, tạm thời đi làm một bộ hỉ phục cũng không phải cái việc gì khó. Nhưng là, giá y hỉ phục kia đều là may trước thời hạn xuất giá, trừ phi thương gia có thể xuất ra bạc, thời gian cũng dưới tình huống cho phép, len lén trước bán cho nàng, sau đó vội vàng may cho người ta, chỉ cần không trễ nãi ngày tháng giao hàng là được. Nhưng là, vội vàng tìm tới giá y hỉ phục như vậy, nàng cũng không dám bảo đảm có thể đạt tới bộ tiêu chuẩn may trước kia của đại cô nương. Cho dù có, phàm là có thể chế tạo vui bào hỉ phục của người ta đúng tiêu chuẩn đích, thân phận địa vị chỉ định không thể kém so với lão gia nhà mình, tú phường bên kia cũng sợ có không may không có cách nào, có thể đáp ứng hay không liền không nhất định. Vội ra phủ , quản sự nha hoàn trong lòng cũng không tiếng động than thở, rất nhiều người hâm mộ nàng làm ở Thái thú phủ, nhưng là có ai biết, gian khổ trong đó! Chuyện làm được tốt, chủ tử không nhất định sẽ khen. Nhưng là làm hư hại, vậy khẳng định là không được tốt! Nói sau, ở Tiết Hầu phủ lúc này, bồi mấy vị khách quý đang tan tiệc ở vườn hoa uống trà nói chuyện ,chỉ thấy gã sai vặt tới bên cạnh cha, dáng vẻ có lời muốn nói. "Cha có chuyện gì dặn dò, ngươi nói cũng được, trong này mấy vị thúc bá đều không phải là người ngoài." Tiết Văn Vũ đã nhìn thấy Mục Vĩnh Kiệt đứng cách đó không xa, vốn là anh vợ của hắn. Trong lòng đại khái đoán được chuyện gì, vì vậy cũng liền cố ý không đứng dậy đến hỏi. " Cậu gia bên kia tới, có chuyện muốn nói cùng thế tử gia." Gã sai vặt chuyển nguyên lời nói. (*Cậu gia : Anh vợ) "Nga? Nếu là Cậu gia tới, kia mời vào nói không được sao, cũng không phải là người ngoài." Tiết Văn Vũ cười nói đến. Gã sai vặt vừa nghe, lập tức liền xoay người sang chỗ khác. "Đúng rồi, hôm nay là ngày vui của ngươi cùng muội muội hắn, mới vừa trong tiệc rượu lại không thấy hắn đến, chẳng lẽ hắn cũng không có tự mình đưa hôn?" Bên cạnh uống trà, là một vị võ tướng, Thương tướng quân, người này làm quan liêm khiết tính tình hào sảng, rất là ngay thẳng mở miệng hỏi đến. "Như vậy, ta cũng không rõ, có lẽ là hắn còn có chuyện gấp gáp, chốc lát không phân thân ra được đi." Tiết Văn Vũ rất là cung kính đáp lại. Lúc này, bên kia Mục Vĩnh Kiệt nghe gã sai vặt đáp lại, bất đắc dĩ cũng đi về phía bên này. Thế tử này thấy mình, nhưng cũng không đến chào đón, đây cũng không phải là chuyện tốt . . .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang