Ở Tinh Tế Viết Kiểu Trung Quốc Quái Đàm Sau
Chương 8 : QUY TẮC QUÁI ĐÀM 8
Người đăng: luuly13
Ngày đăng: 15:39 08-03-2024
.
An Mệnh một lần nữa mở ra diễn đàn đã là nửa đêm.
Lại xuất hiện một số tin nhắn riêng tư được thêm vào nền.
An Mệnh tập trung nhìn vào.
Tài khoản của cùng một người, do bị giới hạn gửi một tin nhắn nên liên tục chuyển sang nhiều tài khoản khác nhau để gửi tin.
[Lão sư, tôi đã tra cứu các tác phẩm kinh điển cổ xưa, ngài đối với “Quỷ” đổi mới quả thực là vượt xa phía trước. Nó chỉ là hơi quá sáng tạo.]
[Lão sư, vẫn là tôi, đừng nóng giận, bây giờ nghĩ lại, kết hợp “quỷ” với thời đại tinh tế cũng không có gì sai.]
[Lão sư, vẫn là tôi, tôi xem lại nghiên cứu trước đây của mình, phát hiện mười năm vất vả nghiên cứu huyền học, cũng không bằng đọc bài đăng của ngài nha.]
[Lão sư, tiếp tục là tôi. Gần đây tôi đang học bói toán. Ngài có thể đem bát tự cho tôi được không? Mặc dù mọi người trên diễn đàn nói ngài đã ch.ết nhưng tôi không tin.]
[Lão sư, đây là tài khoản thứ năm của tôi, nếu ngài còn không trả lời, tài khoản của tôi đã cạn kiệt nha.]
An Mệnh chậm rãi gõ một dấu chấm hỏi. [?]
Bên kia đáp lại ngay lập tức.
[Là như thế này! Tôi là truyền nhân của một gia tộc huyền học tại Lam Tinh xa xôi, tôi am hiểu quan sát tinh tượng và phán đoán lành dữ! Người ta thường nói tôi là thiên tài, nhưng Lão sư ngài mới là thiên tài thực sự!]
An Mệnh phản ứng hai lần.
...Người này là nhà ai nha?Trong thời đại tinh tế, vẫn còn có người xem tinh tượng a?.
Bỏ nhiều công sức gửi tin nhắn như vậy, chỉ để lừa gạc người ư?
An Mệnh không trả lời, tiếp tục viết truyện kinh dị.
——
【Tôi nói với Nhị tỷ suy đoán của mình.
An Tĩnh thực ra là một người ch.ết có ký ức, và tôi cũng nói với cô ấy những suy đoán của các bạn rằng An Tĩnh vẫn gửi tin nhắn sau khi cô ấy ch.ết.
Tất cả chúng ta đều cảm thấy rằng việc An Tĩnh sống lại và gửi một số tin nhắn thực sự là điều bình thường hơn là có ai đó sử dụng quang não của An Tĩnh để gửi tin nhắn.
Và trong trường hợp này, nó cũng cho thấy An Tĩnh có thể vẫn có ký ức giống chúng tôi.
Nhưng cả tôi và Nhị tỷ đều không hiểu, tại sao An Tĩnh lại làm như vậy?
Mặc dù đã ch.ết nhưng cô ấy cũng không biểu hiện ra ác ý đối với chúng tôi, cô ấy vẫn sinh hoạt bình thường như trước đây.
Các quy tắc có lẽ không có yêu cầu gì đối với quỷ quái nha.
Cho nên chúng tôi nghĩ điều đó là có thể vì tôi và An Tĩnh trước đây là bạn tốt. Do đó cho dù âm dương ngăn cách thì tình bạn giữa chúng tôi vẫn tiếp tục.
Tại thời điểm mà sống hay ch.ết đều không rõ ràng, thảo luận về loại kết quả ấm áp như này có vẻ hơi kỳ quái...
Tôi không quen lắm với bầu không khí ấm áp vì vậy tôi đã nói đùa: “Mặc dù chúng ta cho rằng những người bạn học đã ch.ết đó là quỷ... Nhưng bây giờ không phải họ còn sống sao?
Một người đã ch.ết và sống lại sau một phút? Là quỷ sao? Có lẽ đó vẫn có thể được coi là một con người, chẳng hạn như An Tĩnh.
Có lẽ chúng ta có thể chung sống hòa hợp cùng với người ch.ết hoặc là cùng với quỷ.”
Nhị tỷ sợ hết hồn trước trò đùa của tôi và trông cô ấy có vẻ hơi căng thẳng nên tôi cười và nói rằng đó chỉ là trò đùa.
Đã trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, đã ch.ết rất nhiều người, ở một nơi quen thuộc nói một chút chuyện vui đùa, hai chúng tôi thực sự cảm thấy có chút thân thiết hơn và bắt đầu hồi tưởng lại quá khứ.
Nhị tỷ nói: “Nói mới nhớ, hình như sau khi quy tắc được ban hành, chúng ta không nhìn thấy giáo viên. Bình thường lên lớp đều là tự học.”
Tôi nói: “Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với các thầy cô, nhưng ký túc xá lớn như vậy, cũng không thể xác định được quy tắc chỉ dành cho học sinh.”
Nhị tỷ nói: “À, chúng tôi đã cố gắng liên lạc với các giáo viên trong nhóm lớp nhưng không được, điều này cũng cho thấy các giáo viên đang ở bên ngoài.”
Tôi nói: “Tôi rất nhớ giáo viên Lý, tôi nhớ cô ấy có làn da trắng ngần và đôi môi đỏ hồng.”
Nhị tỷ: “Đầu hói a.”
Nhị tỷ tiếp tục nhớ lại: “Giáo viên Lý rất thích nở nụ cười, luôn cười tủm tỉm, thường ngồi cạnh chúng ta và mỉm cười với chúng ta.”
Tôi hơi ngạc nhiên: “Cô ấy thích cười sao?”
Tôi không thể nhớ rõ: “Chắc sau này cô ấy đã để tóc dài trở lại.”
Nhị tỷ bỗng nhiên im lặng một lát, ngồi xuống cạnh tôi, mỉm cười với tôi, giống như giáo viên Lý trước đây.
“Bạn lại nói đùa à? Thầy Lý tuổi đã trung niên lại còn hói đầu, nhưng tóc của vợ thầy thì khá dài.”
Tôi không cười nữa.
...Tôi chợt nhận ra.
Ký ức của chúng tôi không trùng khớp.】
【 Lẽ ra tôi phải nhận ra điều này sớm hơn.
Mọi người đều có quang não. An Tĩnh có thể xác nhận trí nhớ của mình thông qua các bài đăng...
...thì những người đã ch.ết khác cũng có thể làm được điều đó.】
【Các bạn đã nói đúng.
Ký túc xá nguy hiểm,
Nhưng lớp học
Cũng không an toàn, đêm qua không chỉ có An Tĩnh, mà cả Nhị tỷ cũng đã ch.ết.】
——
Sự hoảng loạn trong các bình luận đang gia tăng kể từ khi người đăng bài đột nhiên ngừng cập nhật.
Từ suy đoán về An Tĩnh, đến suy đoán về Nhị tỷ, rồi đến sự an toàn của người đăng bài.
Lo lắng, kinh hoảng, thậm chí là chờ mong.
Cho đến nay, mọi cảm xúc đang trào dâng như trướng khí lên men, bị đè ép liên tục, chỉ cần dùng một cây gai kích vào là có thể nổ tung.
Mà bộ mặt thật của Nhị tỷ chính là một cây gai nhọn.
Các bình luận được làm mới nhanh chóng và mọi người đều gấp rút chia sẻ suy nghĩ của mình.
Tất cả mọi người không biết là kinh hãi do đã biết chân tướng, lo lắng cho cô bạn thân hay chỉ là đang tận hưởng niềm vui sướng vì được giải thoát tâm tình sau thời gian dài bị đè nén cảm xúc, bị kiểm soát bởi nỗi sợ hãi.
Ôn Tửu bình tĩnh nhìn loạt bài viết.
Sau khi cảm xúc của bản thân thoát khỏi mọi xiềng xích, anh bắt đầu cảm thấy những suy đoán này quá điên rồ.
Anh không biết chủ bài đăng có biết nội dung cuộc trò chuyện của anh với 4 hay không, nhưng họ vừa thảo luận về vấn đề của Nhị tỷ, thì người đăng bài ngay lập tức chuyển trọng tâm chú ý của mọi người về phía Nhị tỷ.
Nếu anh chưa nói chuyện riêng với 4, có lẽ anh sẽ cảm thấy bài đăng mới không chỉ trả lời câu hỏi về An Tĩnh mà còn bộc lộ ra điểm đáng ngờ của Nhị tỷ.
Nhưng sau khi nói chuyện với 4, anh bắt đầu nhìn vào chủ bài đăng từ góc độ nghi ngờ, như vậy anh có thể phát hiện một số điểm đáng nghi.
Anh nhìn vào những bình luận đang tải nhanh bên dưới.
Các bình luận dường như đều cho rằng Nhị tỷ là quỷ.
Bọn họ có vẻ đều cho rằng Nhị tỷ đã ch.ết.
Hơn thế nữa, bọn họ đều cho rằng vì Nhị tỷ là quỷ nên lớp học không còn an toàn nữa, và họ kêu gào chủ bài đăng mau mau bỏ chạy đi.
Nhưng Ôn Tửu biết rõ ràng, nếu Nhị tỷ là quỷ, vậy thì ngay từ đầu cô bạn thân này sẽ không cố ý làm chuyển hướng sự chú ý của anh.
Chỉ có một lý do để chuyển hướng sự chú ý.
Và đó là –
Chỉ khi cô ta có ý định sát hại Nhị tỷ, cô ta mới có thể ở lại phòng học cùng với Nhị tỷ, mới có thể làm chuyển hướng sự chú ý của mọi người khỏi Nhị tỷ, khiến mọi người cho rằng Nhị tỷ là quỷ vì ký ức của Nhị tỷ đã bị rối loạn.
Chỉ để che giấu sự thật.
Chính cô bạn thân mới là quỷ.
Bản thân người đăng bài là quỷ.
Cô bạn thân là quỷ.
Ý tưởng này đã tồn tại trong đầu Ôn Tửu khi cô bạn thân của An Tĩnh lần đầu tiên xuất hiện.
Lúc đầu, anh ta chỉ nghĩ rằng cô bạn thân đã lừa gạt An Tĩnh và gián tiếp gi.ết ch.ết Đại tỷ cùng An Tĩnh nên cô bạn thân là quỷ.
Sau đó, sau khi cô bạn thân tiếp quản vị trí của An Tĩnh, Ôn Tửu đã bị ăn một cú tát vào mặt.
Rốt cuộc quỷ thì làm sao có thể truy cập Internet? Cả hai nghe có vẻ không hợp nhau.
Nhưng lúc đó Ôn Tửu đang suy nghĩ, chẳng lẽ quỷ thật sự không có cách nào truy cập Internet sao?
Hãy xem lại cốt truyện một lần nữa.
Nếu cô bạn thân là quỷ, thì đây là lý do hợp lý để lừa gạt An Tĩnh đi tìm ch.ết.
Nếu cô bạn thân là quỷ, thì có căn cứ để suy luận rằng ký túc xá là an toàn cho cô ta và cô ta có thể bình an vượt qua hai đêm tại đây.
Nếu cô bạn thân là quỷ, thì cô ta có thể tự ngụy biện cho mình, từ đầu đến giờ cô bạn thân này chưa bao giờ đề cập đến việc cô ta có uống nước tro bùa chú hay không. Chỉ như vậy các quy tắc của nước tro bùa chú mới có thể tiếp tục tồn tại.
Bởi vì cô bạn thân là quỷ nên tại lúc không thể phân biệt được giữa người sống và người chết, cô ta mới có thể biết An Tĩnh bây giờ đã là một người ch.ết, bởi vì An Tĩnh là do cô ta gi.ết.
Bởi cô bạn thân là quỷ và trí nhớ của cô ta bị lẫn lộn nên cô ta không thể nhớ rõ thầy Lý.
Cô bạn thân mới là quỷ.
An Tĩnh sau khi ch.ết không tiếp tục đăng bài viết.
Mà là sau khi An Tĩnh ch.ết, từ đầu đến cuối——
——chính là cô bạn thân đã biến thành quỷ và tiếp tục đăng bài lên diễn đàn.
Vậy là mọi nghi ngờ đã được giải đáp.
Dựa trên sự thật rằng cô bạn thân là quỷ, sau khi loại bỏ những suy luận ngụy biện đã làm bóp méo sự thật, chúng ta có thể phục hồi lại câu chuyện, và nó có lẽ sẽ có bộ dạng như thế này.
[Cô bạn thân nói với An Tĩnh rằng Kari đã ch.ết từ lâu.
Dẫn đến An Tĩnh trở về ký túc xá và tuyên truyền các quy tắc chỉ là trò đùa nên khi Đại tỷ mở cửa, không có ai ngăn cản cô ấy.
Sau khi gi.ết Emma.
Lợi dụng cảm giác tội lỗi của An Tĩnh để làm An Tĩnh mở cửa cho Emma.
Mượn chuyện này hại ch.ết An Tĩnh.]
[Sau khi gi.ết An Tĩnh, cô ta đã lấy quang não của An Tĩnh và đăng những bài viết còn lại.
Không phải là “Tôi phát hiện ra cái ch.ết của An Tĩnh vào ngày hôm sau và tôi đã lấy đi quang não của cô ấy” mà là “Tôi đã gi.ết ch.ết An Tĩnh và tôi đã lấy đi quang não của cô ấy.”]
Tại lúc Ôn Tửu đưa ra suy luận của mình, anh ta đã gây ra quấy nhiễu đến những suy luận về chân tướng của mọi người.
[Và mục tiêu tiếp theo của cô ta là Nhị tỷ.]
[Nhìn lại cuộc trò chuyện giữa cô bạn thân và Nhị tỷ.
Cô bạn thân kể rằng cô ta đã nói đùa: “Mặc dù chúng ta cho rằng những người bạn học đã ch.ết đó là quỷ... Nhưng bây giờ không phải họ còn sống sao?....Một người đã ch.ết và sống lại sau một phút? Là quỷ sao? Có lẽ đó vẫn có thể được coi là một con người, chẳng hạn như An Tĩnh......Có lẽ chúng ta có thể chung sống hòa hợp cùng với người ch.ết... hoặc là cùng với quỷ.”
Những gì cô ta nói không phải đang ám chỉ An Tĩnh, mà là ám chỉ chính mình.
Cô ta cũng không phải là đang nói đùa.
Sau đó, cô ta và Nhị tỷ không thể trùng khớp ký ức về cô giáo, không phải vì trí nhớ của Nhị tỷ sai mà là do trí nhớ sai lầm của cô bạn thân.]
[Nó có vẻ đáng sợ từ góc nhìn của cô ta, nhưng nếu đứng ở góc nhìn của Nhị tỷ. Lúc này, cô bạn cùng lớp lại bỗng nhiên nói đùa về quỷ quái, rồi kế tiếp ký ức của hai người về giáo viên của mình lại không trùng khớp, người bị sợ hãi là Nhị tỷ mới đúng.]
[Và cuối cùng, bây giờ cô bạn thân đang ám chỉ rằng Nhị tỷ là quỷ, điều này sẽ khiến người đọc nghĩ rằng lớp học không an toàn.
Như vậy cô ta sẽ lập tức rời khỏi phòng học cùng với Nhị tỷ.
Nhưng có lẽ phòng học vẫn an toàn, lý do duy nhất khiến cô ta đưa bạn mình rời khỏi đó, là để gi.ết Nhị tỷ ở ngoài phòng học.]
Sau khi Ôn Tửu nói với 4 điều này, anh ấy lại hỏi: [Bạn có muốn đem những suy luận này phát lên diễn đàn không? Có lẽ nó có thể cứu được mạng sống của Nhị tỷ.]
[…]
4 dừng lại hồi lâu rồi hỏi: [Sao lại phải gửi đi? Đây không phải là một câu chuyện thôi sao? Chúng ta có thể đã tìm ra mạch truyện thực sự và chỉ cần chờ tác giả kiểm chứng là được rồi.]
[Bạn thật kỳ lạ, giống như một đứa trẻ đột nhiên thay đổi đáp án và nóng lòng muốn hét lên câu trả lời của mình.]
Ôn Tửu sững sờ một lát.
Anh như vừa được giải phóng khỏi những suy đoán nặng nề, phức tạp và mơ hồ.
À, đúng nha.
Đây chỉ là một câu chuyện. Những lời này giống với lời nhắc nhở của chị gái mình.
Dù sao nó cũng chỉ là một câu chuyện.
Nếu đây chỉ là một câu chuyện.
Chính mình có thể thưởng thức nó, giữ lại dư âm tỉnh táo theo dõi câu chuyện mà tác giả viết và mong chờ bước ngoặc bất ngờ trong tương lai.
…
Nhưng nếu đây không phải là một câu chuyện thì sao?
...Chuyện gì sẽ xảy ra với Nhị tỷ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện