Ở Tinh Tế Viết Kiểu Trung Quốc Quái Đàm Sau
Chương 5 : QUY TẮC QUÁI ĐÀM 5
Người đăng: luuly13
Ngày đăng: 23:22 22-02-2024
.
Gần đây, quản trị viên diễn đàn nhận được tin nhắn nhiều đến mức làm người chán ghét và mọi người đều tập trung vào các bài đăng hiện đang đứng đầu danh sách phổ biến của diễn đàn.
Vô số người đang hỏi, địa chỉ IP của tác giả ở nơi nào? Câu chuyện này đến cùng là có thật hay chỉ là hư cấu?
Vô số người đang hỏi, đây có phải là người mới được diễn đàn đặc biệt quảng bá không, diễn đàn dự định tung ra điều gì đó bùng nổ đầy mới mẻ phải không?
Nếu nó chỉ đơn giản là một chủ đề hot thì quản trị viên căn bản không thèm để ý đến nội dung.
Chưa kể bài đăng này đã nhanh chóng xuất hiện trên hot search, thu hút một lượng lớn lưu lượng truy cập vào diễn đàn, cô đương nhiên rất vui khi nghe được tin này.
Vấn đề duy nhất là bài viết đã bị tố cáo.
Có khá nhiều người tố giác, một trong số đó là người mà quản trị viên khá quen thuộc, người đó có ID là Bánh ngọt Basque.
Bánh ngọt Basque: [Kết nối.]
Bánh ngọt Basque: [Tôi muốn báo cáo bài đăng này vì những lý do sau.
1. Rõ ràng là sinh viên tại trường qu.ân đ.ội lại bị cô ấy viết thành đã ch.ết! Trong thời điểm thường xuyên hỗn loạn này, chẳng phải điều này đang làm lung lay tình cảm của Liên Bang chúng ta sao?
2. Tôi không biết nó được viết về cái gì! Ở thời đại nào rồi mà cô ta còn nói về ma quỷ và nước tro bùa chú, đây không phải là truyền bá tư tưởng mê tín thời phong kiến sao.
3. Nó hoàn toàn không phù hợp với giá trị Liên Bang, nhân vật chính An Tĩnh rõ ràng nghi có dính líu đến gi.ết người, đáng ghét!
5. Cô ấy đã thay đổi nhân vật chính giữa chừng khi viết, tôi rất không vui và hy vọng có thể hồi sinh An Tĩnh.
6. Cô ấy còn không cập nhật bài viết, lẽ nào lại như vậy.]
Đọc xong, quản trị viên diễn đàn có chút không nói nên lời.
Cái gì đây a, anh ta không phải đã đọc rất tỉ mỉ và thích nó lắm sao?
Nhưng...
Nhân viên quản lý suy nghĩ một lúc và cảm thấy những gì anh ta nói đều có lý.
Những "con quỷ" trong truyền thuyết và "nước tro bùa chú" đến từ hành tinh mẹ xa xôi đều đã xuất hiện, nếu cứ tiếp tục như vậy thì còn điều gì mà cô không dám viết nữa?
Trên thực tế, không phải là không có ai thảo luận về quỷ trong quá khứ, nhưng phần lớn trong số họ là các nhà thiên văn học, và trọng tâm là những cái tên tinh vân như "năng lượng xác chết tích tụ trong chòm sao ma quái".
Đây là lần đầu tiên quản trị viên thấy một câu chuyện lấy chủ đề về "quỷ" – đúng vậy, mặc dù nhiều người nghi ngờ tác giả đang miêu tả sự việc có thật, nhưng quản trị viên cũng cho rằng đây là một câu chuyện.
Đây là một điều mới, và thời điểm nó bùng nổ thì diễn đàn phải suy nghĩ xem có nên nắm bắt nó hay không.
Quản trị viên đang xem xét có nên báo cáo vấn đề này lên cấp trên hay không.
Hoặc giảm lưu lượng tương tác?
Nhưng xét cho cùng, bài viết này rất hot.
Đúng lúc quản trị viên đang loay hoay thì cô nhận được một tin nhắn mới.
Đến từ ID "Dưa".
Người này cô cũng quen thuộc, đây là một người dùng cấp cao có sức ảnh hưởng lớn đang hoạt động trên diễn đàn. Nhờ vào tung ra những tin đồn nóng hổi mà thành danh, lần này cô ấy cũng "bạo dưa”, nhưng nhiệt độ dễ dàng bị áp đảo, cô ấy có lẽ rất bất mãn.
Dưa: [Tôi muốn báo cáo!
Người này đến cùng là tình huống như thế nào a? Tôi nghĩ cô ấy đã mua lưu lượng truy cập hoặc sửa đổi dữ liệu của bài viết? Bạn không biết là dữ liệu rất bất thường sao? ]
Quản trị viên: [Không có gì bất thường trong dữ liệu.]
Dưa: [? ? Tại sao lại là cô ấy?
Nếu bạn muốn tôi viết nó, tôi có thể làm được.]
Sau đó, Dưa đã đưa ra một số nhận xét, chẳng hạn như [Bài đăng đầu tiên trong danh sách hot search so với tôi hơi thua kém một chút]. [Cắt, dựa vào cái gì cô ấy có thể đứng đầu bảng xếp hạng?] [Tôi chỉ là không buồn viết về những thứ như thế này.】
Quản trị viên nhìn Dưa đang mạnh mẽ coi thường Quái đàm bking. Thể hiện sự ghen tị đang sôi sục.
Nhưng ít nhất nó có thể cho thấy rằng vị trí số một hot search quả thực rất nổi tiếng và người nổi tiếng luôn lắm thị phi.
Bài viết không chỉ nổi tiếng trên diễn đàn của họ, nó thậm chí còn xuất hiện thoáng qua tại bảng xếp hạng các chủ đề hot của thời đại tinh tế, bọn họ không có lý do gì để bỏ qua lượng truy cập này, cho dù thực sự có nguy hiểm tiềm ẩn nào đó.
Nhưng chúng ta có nên hạn chế một chút lưu lượng không? Suy cho cùng thì nó cũng đã nằm trên top tìm kiếm và có một lượng độc giả nhất định... Hạn mức cao nhất của bài đăng này ước tính cũng chỉ đến đây thôi.
Nó cũng có thể tránh một chút thị phi.
Cô quay lại nhìn bài đăng, bài đăng trước đó của người đăng là cách đây vài giờ, và câu cuối cùng là.
【Vậy thì An Tĩnh, có lẽ cô ấy cũng đã hồi sinh.】
Cô ấy không có hứng thú với loại bài viết này, nhưng khu bình luận lại là một mớ hỗn độn. Sau vài cái liếc mắt, quản trị viên nhận ra rằng cô ấy không thể tự mình đưa ra quyết định với một bài đăng đang hot như vậy nên đã gửi đơn xin hạn chế lưu lượng truy cập lên cấp trên.
Cô khá bận rộn, bởi vậy cũng không có lãng phí quá nhiều thời gian liền thoát khỏi bài viết để xử lý các tin nhắn khác.
Cuối cùng thật vất vả đến thời gian nghỉ ngơi, vừa mở tài khoản cá nhân của mình, cô phát hiện thông tin liên lạc của mình sắp bị nổ tung!
"Cậu đã xem diễn đàn do mình quản lý chưa?"
"Ôi chúa ơi, thật không tin nổi a."
Quản trị viên bối rối: "Ý cậu là bài đăng đang hot hiện nay? Không phải nó đã sớm nằm trên bảng xếp hạng tìm kiếm sao?"
"Là khen thưởng!"
"Có người đã thưởng cho bài đăng này rất nhiều tiền."
Quản trị viên sửng sốt. Vấn đề lớn nhất trên diễn đàn của họ là nó không mang tính thương mại và lợi nhuận. Thậm chí để bù đắp phần vấn đề này, chức năng Tip và dịch vụ VIP đã được thêm vào.
Tuy nhiên, khi diễn đàn mới thành lập, thói quen tiêu dùng chưa được hình thành và cũng không có nhiều người sử dụng hai chức năng này! Họ không dám thêm vào các chức năng buộc mọi người phải trả tiền nên lợi nhuận luôn là vấn đề lớn đối với diễn đàn.
Nhưng hiện tại lại có người vung tiền như rác để thưởng cho chủ bài đăng trên diễn đàn?
Dù có tặng thưởng thì nó có thể mang lại bao nhiêu tiền a...
Quản trị viên bắt đầu ngược dòng để tìm hiểu điều này.
Màn hình nổ tung.
Màn hình chứa đầy các hiệu ứng đặc biệt của quà tặng.
Bọn họ đã cố ý thiết kế những hiệu ứng đặc biệt cho những món quà cao cấp nhất thành hiệu ứng 4D, mắt thường nhìn thấy những hình ảnh lập thể, cùng những món quà đầy màu sắc rực rỡ rối tung lên. Điều thú vị hơn nữa là dòng tiền được thể hiện đằng sau nó.
【XXX tặng cho Quái đàm bking một hành tinh cấp SSS! 】
【XXX tặng cho Quái đàm bking một hành tinh cấp SSS! 】
【XXX tặng cho Quái đàm bking một hành tinh cấp SSS! 】
...
Có vẻ như tính năng tặng thưởng của anh ấy đang được bật, và cơn mưa quà tăng chỉ mới bắt đầu.
Tất cả các bình luận và phản hồi đều tập trung vào bài đăng này, như thể sinh khí của toàn bộ diễn đàn đều bị hấp dẫn bởi một bài đăng này!
[ Khá lắm ]
[ Tuyệt vời. ]
[ Tuyệt vời, thật mạnh mẽ. ]
[ ? ? ? Tôi không tin. ]
[ Sao người ta có thể tặng thưởng tiền ở một nơi như thế này? ]
[ Chàng trai à, có phải anh đang rửa tiền không đấy? ]
Cứ như là ngày hội tặng tiền vậy đó!
Quà tặng trong diễn đàn luôn thua kém so với phần thưởng trong buổi phát sóng trực tiếp, cụ thể là do thời gian trễ dẫn đến phản hồi khác nhau từ người thưởng, thậm chí có thể truy ngược lại các mục đích bất đồng của buổi phát trực tiếp.
Đây là lần đầu tiên quản trị viên chứng kiến dòng tiền nhiều đến vậy, khiến cả diễn đàn được huy động thành một lễ hội trước sự chứng kiến đông đảo của công chúng.
Đầu óc cô lúc này trống rỗng, cô nhanh chóng tính toán những biến động về lưu lượng truy cập đằng sau chuyện này, nó mở ra van thưởng và làm thay đổi thói quen tiêu dùng...
Cô thậm chí còn không có thời gian đi đến hậu đài để xem lưu lượng tín dụng vào lúc này.
Bởi vì lãnh đạo đã gọi điện trực tiếp cho cô.
"Cô đã viết đề xuất nhảm nhí gì vậy? Còn định hạn chế lưu lượng truy cập?"
"Mở rộng lưu lượng truy cập! Mở rộng lưu lượng truy cập! Loại bài đăng như này chúng ta mở rộng lưu lượng truy cập còn không kịp. Cô nghĩ như thế nào mà đề xuất hạn chế lưu lượng??"
Người lãnh đạo hít một hơi và nói: "Chúng ta phải mạnh mẽ ủng hộ bài đăng này, cô có thể lấy nội dung bài đăng ra quảng cáo ở nơi khác được không? Nếu không cũng không sao. Hãy tổ chức một cuộc họp cho bài đăng này.”
“Đây chắc chắn là cơ hội để diễn đàn của chúng ta chuyển mình và phát triển trở lại!”
Bọn họ thậm chí còn tiến hành phân tích kỹ lưỡng về phần thưởng này để đoán xem tại sao truyện kinh dị của Quái đàm bking lại nhận được phản ứng nhiệt tình như vậy.
Họ tin chắc rằng không có ai thành công là ngẫu nhiên.
Trước hết, nó phải có hình thức độc đáo, cấp trên đương nhiên sẽ không cho rằng bài đăng này là sự thật, họ cho rằng bài đăng này là một loại dụ dỗ.
Dụ dỗ người xem tương tác, cùng với cảm giác cấp bách về sự sống và cái ch.ết, sẽ tự động thu hút cảm xúc của người xem và tăng cường sự gắn bó.
Bằng cách này, việc người xem trả tiền cho một câu chuyện kỳ lạ được rót vào nhiều loại cảm xúc là điều đương nhiên.
Thứ hai, đó là một chủ đề nổi bật, sử dụng các yếu tố kinh dị hiếm thấy được trong thời đại tinh tế, kết hợp với thiết kế về ‘quỷ’ trong truyền thuyết tại hành tinh mẹ xa xôi, tất nhiên sẽ tận dụng tính hấp dẫn của các chủ đề thích hợp để nâng cao trải nghiệm.
Cuối cùng, sau khi tất cả những điều này đã được thực hiện, tất nhiên vẫn có những khúc mắc trong cốt truyện.
Ngoài ra, khán giả chủ yếu là sinh viên trường qu.ân đ.ội không thiếu tiền nên điều này đương nhiên dẫn đến bữa tiệc khen thưởng này.
---
Sự điên cuồng thưởng tiền này là do Ôn Tửu khởi đầu.
Dù sao Ôn Tửu vừa mới được chị gái cho tiền tiêu vặt, anh ta hiện tại có rất nhiều tiền.
Có lẽ điều anh mong muốn từ việc tặng thưởng chỉ đơn giản là sự an tâm.
Như thể có thứ gì đó gắn chặt với linh hồn anh trong bóng tối, và một giọng nói nói với anh. Anh ấy đã lấy thứ gì đó từ bài đăng này và anh ấy phải trả lại thứ gì đó.
Nhưng anh ấy không ngờ rằng việc khen thưởng của mình thực sự sẽ gây ra một trận phát cuồng khen thưởng.
Người dùng diễn đàn không có thói quen trả tiền cho nhau. Hơn nữa, Ôn Tửu cũng biết đây là một điều mới mẻ, toàn bộ tinh tế cũng không có khái niệm cần phải trả tiền cho những bài đăng. Nhưng chó ngáp phải ruồi, chính mình vô tình lại mở ra một trận tiền tài cuồng hoan
Cảm giác này rất lạ, như thể mình đang chứng kiến sự trỗi dậy của một thứ gì đó.
Hiện tại, có rất nhiều người đang truy cập, đây cũng là cơ hội để anh đăng lên suy đoán của mình.
[Ký túc xá mới là mối nguy hiểm.
An Tĩnh hoàn toàn không mở cửa cho Emma!
Chính bản thân các ‘con quỷ’ có thể tự do ra vào!]
Bây giờ đã là buổi tối, và sau một thời gian, trận này cuồng hoan dường như đã thu hút chủ bài đăng xuất hiện.
【@XXX... Ah, đây là lần đầu tiên tôi thấy nhiều tiền như vậy.
...Nếu có thể ra ngoài, tôi sẽ đốt giấy tiền vàng bạc cho An Tĩnh. 】
Đây là sự thật.
An Mệnh chưa bao giờ thấy qua nhiều tiền như vậy.
Cô nhìn số điểm tín dụng được chuyển vào tài khoản ảo của mình, rồi nghĩ đến số dư đáng thương trong tài khoản của nguyên chủ, cô cảm thấy có chút thương cảm.
Ở thời đại này, người bình thường tiền lương mỗi tuần ước chừng một nghìn điểm tín dụng, nếu là người có dị năng, con số này có thể lên tới sáu nghìn mỗi tuần.
Con số này có thể khác nhau do còn tùy thuộc vào sự khác biệt về năng suất giữa các thiên hà.
Ví dụ như tại Hoang Tinh nơi An Mệnh đang ở, thu nhập bình quân của người bình thường là 500 điểm tín dụng mỗi tuần. Và thu nhập bình quân đầu người thường cao hơn thu nhập thực tế.
Ở khu vực trung tâm nơi các gia đình quý tộc tụ tập, thu nhập bình quân đầu người của người dân bình thường là 10.000 điểm tín dụng mỗi tuần, cao hơn so với những người có dị năng ở khu vực thông thường.
Hoang Tinh cùng khu vực trung tâm chênh lệch cực kỳ lớn.
Về phần khen thưởng của XXX, con số đã lên tới hàng triệu.
Một người có dị năng bình thường không thể lấy ra số tiền lớn như vậy.
[Nhiều tiền như vậy a...] Hệ thống nói một cách kỳ quái.
“Số tiền này có đủ để trả hết khoản vay không?” An Mệnh hỏi hệ thống.
[Vừa vặn đã đủ rồi.] Hệ thống trầm giọng, nhìn thấy nữ chính ngược văn trả hết nợ, nó so với bất kỳ ai đều không cao hứng.
An Mệnh sững sờ.
Số tiền này các dị năng giả bình thường chưa chắc đã có được, vậy mà chỉ vừa đủ để chi trả cho khoản vay của cô thôi. Ở thời đại này, học phí trường qu.ân đ.ội thật sự rất cao, vậy mới thấy giai cấp độc quyền thật là khủng bố.
XXX đó chắc hẳn là người thuộc tầng lớp quý tộc.
“Không hy vọng tôi trôi qua tốt sao?” An Mệnh thu hồi suy nghĩ, tiếp tục hỏi hệ thống.
[ ? ] Hệ thống tít tít thanh âm điện tử: [Bạn là nhân vật chính của tôi, tôi đương nhiên mong muốn bạn sẽ khá hơn. Tôi chỉ hy vọng bạn có thể theo nội dung cốt truyện. Đi theo cốt truyện chính là cái kết đẹp nhất dành cho bạn.]
Thế là An Mệnh không nói nữa, cô lại nhìn xem số dư tài khoản.
“Nhiều như vậy mới vừa đủ a.” An Mệnh suy nghĩ một lúc rồi cũng phải đồng ý, dù sao cũng là nguyên chủ nợ nần cả đời, lãi mẹ đẻ lãi con, nợ càng thêm nợ đi.
Nguyên nhân chính của nợ nần là chi phí giáo dục quá cao trong thời đại này.
Nữ chính lại nhất quyết đòi đi học.
An Mệnh không hiểu ý tưởng của nữ chính, nhưng với tư cách là một người viết truyện, cô có thể hiểu được ý nghĩa của việc nữ chính làm như vậy.
Nữ chính nếu muốn ở bên nam chính thì đương nhiên phải có bằng cấp, nghe có vẻ vô cùng tức cười.
[Hmm...vậy chúng ta hãy trả lại tiền và chuộc ID về thôi. Đợi thêm một thời gian nữa, nếu vẫn còn có người khen thưởng, bạn có thể mua vé tàu và rời khỏi hành tinh này. ] Hệ thống nói với An Mệnh, mặc dù rõ ràng là nó đang khá chán nản, nhưng vẫn tính toán cái giá phải trả để An Mệnh rời đi an toàn.
“Quên đi.” An Mệnh suy nghĩ một chút rồi nói.
Hệ thống có chút ngoài ý muốn: [Bạn không đi sao? Bạn không lo lắng về vận mệnh đã được an bài của nữ chính nguyên tác sao?]
"Sẽ rời đi." An Mệnh bình tĩnh nói: "Nhưng tiền đều đến trong túi của tôi, tại sao tôi phải giao ra?"
Cô không cho rằng món nợ sinh ra từ loại nguyên nhân này, vô duyên vô cớ rơi vào bản thân mình, thì cần phải trả nợ.
Hệ thống đột nhiên ngừng hoạt động, nó không thể tin được: [Bạn đang nói cái gì vậy? Bạn nợ nhiều tiền như vậy mà. Uh, không phải, còn ID thì sao? Tôi không thể làm giả cái này.]
"Cũng được." An Mệnh từ hệ thống xem qua nội dung nguyên tác trong sách: "Hơn nữa bọn họ còn phải cầu xin để đưa nó cho tôi."
Sau đó, mặc kệ hệ thống ồn ào, An Mệnh thu hồi suy nghĩ, tập trung vào bài đăng trên diễn đàn.
Phần thưởng của XXX và ba câu cảnh báo đã khiến bài đăng trở nên nổi tiếng hơn, ngoài những bình luận suy luận liên tục đăng tải trên chính bài đăng, An Mệnh cũng nhận được rất nhiều tin nhắn riêng tư.
[Lão sư! Tôi nghĩ chúng ta có thể là họ hàng! Đơn giản là bạn biết nhiều hơn những người lớn tuổi trong gia đình chúng tôi! ]
Không hiểu nổi.
An Mệnh suy nghĩ một chút, phát hiện nguyên chủ trong nhà không có người bà con nào.
[Nếu ba câu cảnh báo của XXX là sự thật, tôi thực sự suy sụp, trong quy tắc còn có cạm bẫy từ ngữ nữa sao?]
An Mệnh đọc lại ba lời cảnh báo.
...Kết quả phân tích chỉ đúng một câu.
Có lẽ người này sẽ chỉ bị suy sụp một phần ba.
[Xin chào Lão sư! Tôi là nhân viên quản lý của diễn đàn, nếu thấy được lời nhắn của tôi thì liên hệ lại với tôi nhé! Có rất nhiều người muốn xác nhận về sự an toàn của ngài.]
An Mệnh lần này trả lời.
【Tôi rất an toàn.】
Đối phương không có lập tức trả lời, mà là trầm mặc hai giây mới nói: [Lão sư! Diễn đàn của chúng tôi gần đây vừa tổ chức một hoạt động, chỉ cần là người xếp hạng nhất tại diễn đàn sẽ có cơ hội ký hợp đồng với diễn đàn! Điều kiện rất hào phóng, Tôi hy vọng ngài có thể cân nhắc! ]
Không có cái gọi là hợp đồng trong diễn đàn.
Tuy nhiên, sau khi ban quản lý cấp cao của diễn đàn phân tích, họ nhận thấy rằng mặc dù Quái đàm bking đã mang lại độ hot cho diễn đàn, nhưng họ thực sự không thể tận dụng tốt độ hot này trong một thời gian ngắn.
Có người cho rằng nên nâng đỡ cô ấy và cần mua thêm hot search trên mạng cho cô.
Nhưng thực tế cho thấy, người ta chỉ cần dựa vào bản thân đã đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng internet thời đại tinh tế, và sự hỗ trợ của diễn đàn ít đến nỗi không đáng nhắc tới, hơn nữa bản thân diễn đàn không thể dựa vào tiếp thị và cũng không có đội ngũ tiếp thị hoàn hảo, vì những thứ này đều nằm trong tay qu.ân đ.ội.
Có người cho rằng sự nổi tiếng của cô ấy có thể mang lại sức sống cho diễn đàn.
Có người đang nghĩ làm thế nào để đem tính chất thương mại mà cô ấy mang lại có thể được hiện thực hóa một cách trọn vẹn.
Nghĩ đi nghĩ lại, mọi người mới nhận ra diễn đàn dường như không có một chút quan hệ gì với người ta, ngay cả khi người ta muốn rời đi, bọn họ cũng không thể bắt ép giữ lại.
Vì vậy, thuật ngữ "hợp đồng" đã được đưa ra.
Gọi nó là một hoạt động, nhưng trên thực tế nó được thiết kế riêng cho Quái đàm bking.
Quản lý viên nghĩ rằng người bình thường khi nghe nói diễn đàn muốn chủ động ký hợp đồng thì sẽ vui vẻ đồng ý, dù rõ ràng ăn phải cái lỗ vốn nhưng có thể vẫn cho rằng mình đã được công nhận.
Kết quả là cô nhìn thấy phía đối diện chậm rãi đánh ra một dấu chấm hỏi.
[?
Thế nhưng là các người không thể cho tôi bất cứ điều gì.
Nền tảng? Bây giờ tôi thay đổi diễn đàn khác thì một số người sẽ sẵn sàng qua bên diễn đàn đó để xem. Tiền bạc? Bây giờ tôi không thiếu tiền... Về mặt lượng truy cập, bạn nên lo lắng về việc liệu tôi có lấy đi lượng truy cập ban đầu của diễn đàn của bạn nếu tôi rời đi hay không.]
Nhân viên quản lý ngạc nhiên.
Người này…..quá tỉnh táo rồi!
【Bạn có muốn nghe lời đề nghị của tôi không? 】Quái đàm bking hỏi.
---
Sau khi xử lý xong tin nhắn cần xử lý và đối thoại với quản trị viên, An Mệnh rời khỏi diễn đàn, điều đầu tiên hiện ra chính là kiến thức nền tảng đa dạng về thế giới này.
Trước đây An Mệnh vốn đã tìm hiểu thế giới này, cô không thể lúc nào cũng dựa vào trí nhớ của nguyên chủ, cô cũng phải có nhận thức của riêng mình về thế giới này.
Sau khi hiểu rõ, An Mệnh chợt phát hiện ra một mối nguy lớn.
Sở dĩ truyện kinh dị có thể đạt được sự nổi tiếng như vậy là vì hầu hết người tại tinh tế đều là đồ nhà quê chưa bao giờ xem tiểu thuyết kinh dị.
Tuy nhiên, Quái đàm hiện nay mới nổi lên ở quy mô nhỏ, trong thời đại mà thông tin thay đổi lớn như thế, chắc chắn sẽ có kẻ khác nhắm vào miếng bánh này.
Vì vậy, An Mệnh mới chấp nhận liên hệ với diễn đàn.
May mắn mọi thứ đều thuận lợi.
An Mệnh một lần nữa ấn mở diễn đàn.
Lượng truy cập này không thể tách rời với việc XXX nện tiền thu hút sự chú ý, An Mệnh bắt đầu đánh chữ và quyết định trả lời bình luận.
【@XXX】
【Bất quá, suy đoán của bạn đại khái không đúng.】
【Chắc hẳn bạn đã nghĩ rằng ký túc xá rất nguy hiểm nếu nhìn từ góc độ của An Tĩnh, phải không?
Nhưng bạn có bao giờ nghĩ rằng tôi cũng đã trải qua hai ngày đầu tiên trong ký túc xá và sống sót qua hai ngày mà không hề hấn gì không?】
Một lúc sau, cô tiếp tục.
【Tôi đã hỏi Nhị tỷ, tối qua cô ấy xác thực không về ký túc xá mà là ở trong phòng học.
Ngược lại, trong ký túc xá An Tĩnh đã ch.ết, nên chúng ta đã thảo luận và cảm thấy những gì @XXX nói đều có lý.
Nếu như không ở lại ký túc xá cũng không có việc gì, vậy hôm nay tôi quyết định qua đêm trong lớp học.】
【Tôi thấy có rất nhiều người tò mò về An Tĩnh, để tôi kể cho các bạn nghe chuyện gì đã xảy ra vào ban ngày sau khi An Tĩnh sống lại.
Hmm... có lẽ không phải là sự hồi sinh, chỉ là một cái xác đang hoạt động.
Tôi không để ý rằng cô ấy đã ch.ết nhưng tôi phát hiện ra rằng cô ấy đã không uống nước cả buổi sáng.
Suy cho cùng, con người không thể không uống nước, nên dù là nước tro bùa chú thì mấy ngày nay chúng tôi vẫn uống.
Tôi cảm thấy thật kỳ lạ nên giữa trưa tôi không cùng cô ấy về ký túc xá mà trở về trước và tìm thấy quang não của cô ấy.
Sau khi nhìn ghi chép, tôi mới xác nhận rằng cô đã chết.
Cô ấy quên mất cái ch.ết của chính mình và vẫn dành thời gian cho tôi như thường lệ.】
【Tôi thấy An Tĩnh chưa bao giờ uống nước, An Tĩnh quả thực đã ch.ết nên tôi cho rằng nước tro bùa chú là tiêu chuẩn để đánh giá kẻ ch.ết và người sống.
Nhưng tôi và Nhị tỷ đã xem xét một vòng vào buổi chiều.
Chúng tôi phát hiện ra rằng những người ch.ết khác cũng uống nước tro bùa chú, và cũng làm mọi việc như bình thường.
Bọn họ so với chúng tôi còn bình thường hơn.
...
Vì vậy, tôi đánh giá rằng trường hợp của An Tĩnh có lẽ là một sự ngẫu nhiên?
Chúng tôi thực sự không thể phân biệt được ai đã ch.ết và ai còn sống.
Trước mắt, phán đoán duy nhất là căn cứ vào ký ức của người chết, nó rất hỗn loạn, giống như là An Tĩnh, cô ấy đã quên đi cái ch.ết của mình.】
【…An Tĩnh đến tìm tôi.
Cô ấy đến gặp tôi ngay khi tôi vừa nhắc đến chuyện này, làm tôi giật cả mình.
Cô ấy bảo tôi quay lại ký túc xá với cô ấy.
Làm sao tôi có thể cùng cô ấy về ký túc xá lúc này!
Sau khi tôi từ chối, An Tĩnh vẫn như lúc còn sống, không nói thêm gì và một mình trở về.】
【Mọi người lần lượt rời đi, giờ chỉ còn lại tôi và Nhị tỷ trong lớp học.】
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện