Ở Tinh Tế Viết Kiểu Trung Quốc Quái Đàm Sau
Chương 13 : QUY TẮC QUÁI ĐÀM 13
Người đăng: luuly13
Ngày đăng: 15:21 30-03-2024
.
Hành tinh xuất hiện từ một nơi trống rỗng là dự án mã hóa quan trọng của viện nghiên cứu.
Tuy nhiên Phương Gian đoán rằng ban lãnh đạo cấp cao của viện nghiên cứu nên đưa ra tuyên bố đặc biệt về dự án này. Hoạt động điều tra được lập thành nhiều văn bản, kế hoạch khác nhau, được cho là bí mật, và chúng rất có thể đã bị vụng trộm cấp cho một số nhà đầu tư để thu hút đầu tư.
Điều này cũng dễ hiểu thôi, suy cho cùng viện nghiên cứu cũng phải kiếm tiền.
Viện nghiên cứu chính thức cần kiếm tiền và thu hút đầu tư, nghe có vẻ buồn cười, nhưng Phương Gian mơ hồ hiểu được logic vận hành.
Kinh phí cho viện nghiên cứu phải được nghị viện phê duyệt, trong đó phần lớn là những người xuất thân từ những gia tộc lớn có dị năng cấp cao, các gia tộc này không nguyện ý phê duyệt tài trợ cho các viện nghiên cứu mới trong lĩnh vực học công nghệ.
Nguồn kinh phí cho viện nghiên cứu thấp đến đáng thương.
Số vốn nhỏ nhoi này không đủ khả năng chi trả cho việc nghiên cứu và phát triển công nghệ, vì vậy viện nghiên cứu nhiều khả năng đã hợp tác với một số công ty mới nổi về công nghệ và sử dụng các kế hoạch phóng đại để thu hút đầu tư và kiếm lợi nhuận.
Hầu hết những người mới nổi trong lĩnh vực khoa học công nghệ đều rất giàu có vì có nhiều bản quyền, thậm chí viện nghiên cứu của họ cũng được coi là khá giả.
Nhưng viện nghiên cứu rất nghiêm túc đối với hành tinh mới xuất hiện này.
Phương Gian nghĩ rằng điều này có lẽ có liên quan đến câu hỏi còn sót lại trong thế giới tinh tế.
Sự tồn tại của Thần.
Sự xuất hiện của các loại dị năng đi chệch khỏi thuyết tiến hóa, sự ra đời của các loài dị chủng giống như một căn bệnh trong vũ trụ, nhiều dấu hiệu khác nhau khiến con người tin rằng phải có một ý chí gọi là Thần trong vũ trụ điều khiển nó.
Nhưng dù có phản ứng như thế nào thì cuộc điều tra cũng gặp nhiều khó khăn.
Robot sẽ gặp trục trặc khi được phóng đến hành tinh kỳ lạ kia và việc giám sát vệ tinh được thiết lập không có kết quả. Sau khi ước tính nồng độ oxy, trọng lực và áp suất nằm trong phạm vi chấp nhận được của cơ thể con người, viện nghiên cứu đã quyết định cử đi một đội điều tra.
Đội điều tra được chia thành năm nhóm năm người, phi thuyền lại rất nhỏ, chỉ có thể chứa bốn người.
Phương Gian suy đoán mình sẽ cùng một tổ với Phục Bạch, và bị anh ta sắp xếp vị trí phụ trợ, nghĩ đến điều này, anh bắt đầu cảm thấy bực tức.
Sau khi thức giấc, Phương Gian đi theo giáo viên hướng dẫn của mình và tiến hành công việc nghiên cứu như thường lệ.
Công việc điều tra, nghiên cứu rất nhàm chán, bất kể đường kính và kích thước thực tế của hành tinh, sự ảnh hưởng của trọng lực đến môi trường xung quanh, những hiệu ứng dây chuyền do sự thay đổi quỹ đạo gây ra... chẳng có gì kỳ lạ cả, cứ như thể nó đã luôn ở đây.
Đoán chừng sẽ không có tiến triển gì cho đến khi đội điều tra vào cuộc.
Sau khi hoàn thành xong công việc, Phương Gian như thường lệ ấn mở diễn đàn, đập vào mắt anh là một bài đăng nổi bậc nằm ở vị trí các chủ đề hot.
Tiêu đề: Lý luận khám phá tính xác thực của hot topic bên cạnh.
Phía trên là một bài viết hot gần đây đang nổi trên diễn đàn: Xin giúp đỡ, hình như tôi đã gặp quỷ.
Phương Gian trầm ngâm một lát, nội dung đang thảo luận sẽ không phải là tính xác thực của câu chuyện kỳ lạ kia a? Có gì để thảo luận? Nó nhất định là giả.
Vô lý.
Đó chỉ có thể là một câu chuyện, chỉ có điều nó theo góc nhìn ngôi thứ nhất mà thôi.
Làm sao có thể có người thực sự tin điều đó? Loại chuyện như này sao có thể xảy ra thực sự được chứ?
Nếu như Quái đàm bking thực sự giết người một cách vô nhân đạo và đăng nó lên internet, thì cô ta quá ít niềm tin vào cảnh sát Tinh Tế và quá thiếu hiểu biết về việc thực thi pháp luật.
Phương Gian nghĩ như vậy, anh nhìn dòng thời gian của bài đăng cuối, lúc này đã là ban đêm, theo tốc độ quay trong bài viết trước, bây giờ chắc hẳn là bình minh.
Trên màn hình hiển thị trước mặt anh, hành tinh này đang chậm chạp tự quay.
Ngôi trường phía trên đó cũng theo đến ranh giới giữa sáng và tối, nơi đó chắc hẳn là bình minh.
Một trường học vắng vẻ, ít được biết đến.
Phương Gian lập tức kịp phản ứng.
Vì vậy, đoán chừng có rất nhiều hành tinh đang lúc bình minh như thế này, nhiều và nhiều hơn nữa.
Đang vụng trộm làm việc riêng, Phục Bạch bước tới gõ nhẹ lên bàn nói: “Các thành viên trong nhóm chúng ta đã được quyết định, bọn họ vừa mới từ khu vực trung tâm đến, giáo viên nhờ tôi giới thiệu cậu với bọn họ.”
Nói xong, anh ta đối với hành vi vừa nãy của Phương Gian cũng không có ý kiến gì, chỉ thản nhiên liếc nhìn một cái rồi xoay người rời đi.
Xem ra các thành viên khác trong đội quan trọng hơn Phương Gian rất nhiều, đến mức anh ta cũng lười bố thí một cái ánh mắt.
Phương Gian nhanh chóng siết chặt lòng bàn tay, đứng dậy đi theo.
Bọn họ nhanh chóng rời khỏi căn cứ, từ xa đã nhìn thấy phi thuyền đang hạ cánh, trên đó không có dấu hiệu gì, không phải phi thuyền công cộng, có lẽ đây là phi thuyền tư nhân.
Cũng không có dấu ấn riêng biểu thị gia tộc, và nó có thể không đến từ gia tộc quyền quý.
Như vậy còn dư lại, những người có đủ tiền để sở hữu tàu vũ trụ riêng, có lẽ là những người mới nổi trong lĩnh vực công nghệ.
Dưới phi thuyền có người đang đứng, một người tóc ngắn vóc dáng cao lớn đang nhìn về hướng bên này.
“Đây là Perry, con gái của một công ty công nghệ hợp tác với viện nghiên cứu, dị năng của cô ấy là phòng ngự, cô ấy cũng thường xuyên tham gia các hoạt động điều tra của viện nghiên cứu.”
Phục Bạch vừa giới thiệu xong, Phương Gian liền hiểu.
Đây có lẽ là người được các công ty công nghệ mới nổi cử đến để quan sát.
Phục Bạch chắc chắn sẽ không thích Perry, Phục Bạch đến từ khu vực trung tâm, các gia tộc quyền quý ở khu vực trung tâm chưa bao giờ hòa hợp với các gia tộc công nghệ mới nổi.
Sự thật là Phục Bạch giới thiệu ngắn gọn về người này rồi nhanh chóng quay sang giới thiệu một người khác.
“Người phía sau cô ấy là Tương Cát.”
Phương Gian nghe xong mới phát hiện ra đằng sau Perry còn có một người khác, người này càng mảnh khảnh và nhỏ nhắn hơn, với mái tóc đen dài thẳng, cô ấy trốn sau lưng Perry, lộ ra nửa khuôn mặt nhìn về phía trước.
“Tương Cát xuất thân từ một gia tộc thuộc về hành tinh mẹ xa xôi, cô ấy thông thạo thuật chiêm tinh và dị năng của cô ấy là phán đoán cát hung.”
“Khả năng của tôi là phán đoán cát hung.” Sau khi nghe lời giới thiệu của Phục Bạch, Tương Cát thấp giọng nhanh chóng trả lời, giống như sợ bị nghĩ rằng mình không có lễ phép.
So với sự bình tĩnh của Perry, Tương Cát có vẻ khá thận trọng.
Phương Gian chợt thở phào nhẹ nhõm, Tương Cát có lẽ cũng là người mới giống mình. Nhưng điều khác biệt với anh là dị năng của anh thì bình thường, còn đối phương thì khá đặc biệt.
“Lần hành động này của chúng ta thế nào?” Phương Gian hỏi: “Hiện tại có thể dự đoán sao?”
“Vâng, vâng.” Thanh âm của Tương Cát rất nhẹ nhàng, cô chậm rãi nói ra dự đoán của mình, chậm chạp nhẹ nhàng đến nỗi cảm giác khá là mơ hồ.
Nhưng mà lời nói lại khiến bầu không khí như rơi vào hầm băng.
“Tôi cảm thấy rất điềm xấu, lần này điều tra bắt đầu từ cái tên, đã không may mắn.”
Nói xong, Tương Cát vội vàng bổ sung: “Bất quá nó có thể không chính xác!”
Phương Gian có chút nghi hoặc: “Khải Minh, ý tứ rất tốt a….”
Một cái tên được cấp lãnh đạo lựa chọn cẩn thận.
Tương Cát ngước mắt lên, đôi mắt tối sầm: “Khải Minh, nơi chúng ta đang ở, nó ám chỉ sao Kim, Sao Kim thường mọc ở phía đông vào buổi sáng nên gọi là “Khải Minh” - Sao Mai, và xuất hiện ở phía tây vào buổi chiều nên gọi là “Trường Canh” - Sao Hôm. Đông có Khải Minh tây có Trường Canh, lúc đông lúc tây, khó nắm bắt, khó đoán và khó tìm.”
“Cho nên, đôi khi dùng nó làm ẩn dụ cho cái ch.ết.”
Cô nói thêm: “Nhưng nó có lẽ không chính xác. Mức độ thiên phú của tôi chỉ là cấp A, và đẳng cấp hiện tại chỉ có mức 4. Ừm... Có lẽ là không chính xác. Hơn nữa viện nghiên cứu cũng không có phát hiện ra sự tồn tại của bất kỳ dị chủng nào.!”
Thiên phú là thước đo của dị năng.
Nói chung, dị năng càng bình thường thì khả năng phát triển càng lớn.
Dị năng càng ly kỳ thì tiềm năng phát triển càng thấp, thiên phú cơ bản đều ở dưới cấp C, cấp D đã được coi là xuất sắc.
Không còn nghi ngờ gì nữa, dị năng của Tương Cát chắc chắn thuộc loại hiếm.
Phương Gian thật sâu liếc mắt nhìn Tương Cát, anh cảm thấy lời nói của Tương Cát quá khoa trương, nhưng điều đáng sợ hơn là ẩn ý trong lời nói của cô, anh mơ hồ tin vào những gì Tương Cát nói.
Vì với cấp độ dị năng của Tương Cát, nếu cô ấy nói là xui xẻo thì đây thực sự là một hành động đầy rủi ro.
Bầu không khí có chút yên tĩnh.
“Loại điều tra như này ch.ết đi mấy người không phải là chuyện bình thường sao?” Phục Bạch lạnh lùng nói.
Bầu không khí hoàn toàn đóng băng.
Tương Cát liếc mắt nhìn Phục Bạch thật sâu và không nói thêm gì nữa.
Về mặt vận mệnh, sao Kim thuộc hướng Tây, chủ sát.
Còn được gọi là sao Thái Bạch, cái gọi là Thái Bạch thất hành, đã định nhân sự.
Mà Thái Bạch sẽ nhắc nhở Tương Cát nhớ tới đội trưởng của đội điều tra lần này. Phục Bạch.
“Thế nhưng là...” Anh không sợ ch.ết sao?
Phương Gian vốn dĩ muốn hỏi như vậy.
Nhưng Phục Bạch ngắt lời anh khá dứt khoát: “Tôi đến đây vì sự chỉ thị của viện nghiên cứu. Tôi tin vào triết lý của viện nghiên cứu và tin rằng trên con đường dẫn đến thành công, cần phải có sự hy sinh. Nó cần thiết, vì vậy tôi sẽ làm điều đó.”
Phương Gian sững sờ.
Thật vậy, điều này phải được thực hiện. Cuộc điều tra không thể bị đình chỉ.
Bản thân viện nghiên cứu rất coi trọng vấn đề này, nếu có liên quan đến Đấng Tạo Hóa thì viện nghiên cứu sẽ không thể có bất kỳ khả năng trì hoãn nào, cho dù không nói đến chuyện này, chỉ nhắc đến vấn đề tài trợ, cuộc điều tra này cũng không thể đình chỉ.
Và quan trọng nhất, Viện nghiên cứu tin vào khoa học kỹ thuật và coi thường sự thiếu chính xác của dị năng tiên đoán. Tương Cát đến từ khu vực trung tâm, và lời nói của cô không có nhiều trọng lượng trong viện nghiên cứu.
Nếu viện nghiên cứu không phát hiện ra bất kỳ dấu vết nào của dị chủng, cũng không phát hiện ra mối nguy hiểm nào thì hành động lần này sẽ không bao giờ dừng lại chỉ vì lời tiên đoán của Tương Cát.
Nhưng là.
Viện nghiên cứu và khu vực trung tâm do những người có dị năng cấp cao kiểm soát có triết lý khác nhau, Phục Bạch có lẽ là người khu vực trung tâm, tại sao anh ta lại tin vào ý tưởng của viện nghiên cứu?
“Hẳn là tôi đã phạm sai lầm.” Tương Cát hòa giải một cách khô khan.
“Không sao đâu, không cần có gánh nặng.” Perry vỗ vỗ đầu của Tương Cát, an ủi: “Có lẽ khi chúng ta đến cái tinh cầu kia, tiên đoán sẽ chính xác hơn.
Mà ngoài nhóm của chúng ta ra, còn có rất nhiều người khác, lùi lại một bước mà nói, cho dù thật sự xảy ra chuyện gì, viện nghiên cứu cũng có thể đem chúng ta đón về, hơn nữa dị năng của tôi là phòng ngự nha.”
Phương Gian nhìn xem bọn họ.
Anh cảm thấy lời nói của họ gần như đến mức nguyền rủa.
Anh lại nghĩ tới bài viết đó.
Nhân vật chính kia, trong câu chuyện săn gi.ết tại khuôn viên trường.
Trên đời thật sự có người như vậy sao?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện