Khoái Xuyên: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu!
Chương 15 : Đệ đệ quá yêu ta làm sao bây giờ? (15)
Người đăng: Nhạc Nhạc
Ngày đăng: 20:21 17-11-2018
.
Hứa Khả đi vào cuối cùng.
Sự hiện hữu của hắn, trực tiếp không ai để ý.
Trên thực tế, một người không bị chủ nhà coi trọng, là một người được nhận nuôi, thật sự rất khó khiến người hầu kính trọng.
Bất quá, tay thiếu niên tùy ý bỏ vào trong túi quần, không để ý mà đi vào, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, toàn thân cao thấp tư thái đều cho thấy...
Bị quên đi, bị thờ ơ, hắn kỳ thực cũng không thèm để ý.
-
Trên bàn cơm.
Các món ăn được bày trên bàn, thật sự khiến người khác thèm nhỏ dãi.
Hệ thống nuốt nước miếng, ở Phong Hoa bên tai nói: "Muốn ăn, muốn ăn, thật là muốn ăn."
Phong Hoa chỉ ăn vài miếng rồi cất đũa.
Có lẽ do ký ức khó khăn thuở nhỏ, áo lạnh món ăn lạnh, canh thừa thịt nguội, đợi lúc lên nắm quyền, Phong Hoa đã thề không thể quay lại ngày tháng này.
Bất kể là quần áo và đồ dùng hàng ngày, còn là cái ăn, đều là thế gian đứng đầu nhất trân mỹ.
Đã từng nếm thử những món ăn cung đình, trở lại ăn món ăn bình thường này, chỉ có bốn chữ: Đần độn vô vị.
So ra kém cung đình ngự trù làm, càng so ra kém nàng làm.
Đã từng có vị ngự trù cười nói, nếu như nàng điều không phải hoàng nữ nói, nhất định sẽ là một đầu bếp xuất sắc.
Mấy ngày hôm trước ở bệnh viện, bắc sĩ đã nói phải kiêng ăn những đồ dầu mỡ, suốt ngày ăn trắng cháo cũng liền nhịn, thế nhưng trở về đợi thịnh yến, cư nhiên lại....tẻ nhạt như vậy.
Nữ hoàng bệ hạ rất là thất vọng.
Hứa mẫu lo lắng nhìn sang: "Nặc Nặc, làm sao vậy, là những thức ăn này không hợp khẩu vị của ngươi sao?"
"No rồi." Phong Hoa mặt lạnh nói.
Kỳ thực, trừ phi nàng nguyện ý, bằng không người bình thường rất khó ở trên mặt nàng nhìn ra tâm tình của nàng.
Quân tâm khó lường, chính là cái này.
Nếu là một đế vương dễ nhìn thấy tâm tình, như vậy ngồi xuống ngôi vị hoàng đế long ỷ liền sẽ không được...
Hứa mẫu nói: "Mới ăn một chút mà đã no rồi sao? Nặc Nặc ngươi nguyên bản rất gầy, lần này nằm viện dưỡng thương, lại gầy đi, con ăn nhiều một chút đi."
Hứa phụ cũng nói: "Đúng vậy, Nặc Nặc, bồi bổ thân thể một chút."
Phong Hoa đáp lại: "Không hợp khẩu vị, không muốn ăn."
Hứa mẫu nghe vậy, lo lắng đứng lên: "Nặc Nặc, ngươi hãy thành thật nói cho mẹ, ngươi có đúng hay không..." Còn muốn phí hoài bản thân mình?
"Ngươi suy nghĩ nhiều."
Nữ hoàng bệ hạ thái độ rất không để ý.
Chính thị giá có lệ thái độ, nhượng Hứa mẫu càng phát ra xác định ——
"Nhất định là, Nặc Nặc ngươi không nên dọa mẹ, ngươi kiên cường một ít, nói không chừng rất nhanh... Rất nhanh thì có thể tìm được hợp tim của ngươi!"
Hứa mẫu nói, là một người mẹ không muốn con gái chết, lại nói bình tĩnh như vậy.
Hết lần này tới lần khác, làm cho cảm giác được... Nàng có hàm ý khác.
Một bên, thiếu niên đã đặt đũa lên bàn ăn, lúc này tròng mắt cười.
Bởi vì Hứa Nặc không ăn gì, bởi vì Hứa phụ Hứa mẫu lo lắng nàng ở khuyên nhủ...
Hắn lại không thể ăn cơm.
Bằng không lại trông có vẻ rất vô tâm.
Môi hắn cong lên, đó là —— ý giễu cợt.
Chẳng qua là...
Trào phúng này không chỉ là một người.
Hứa Nặc, còn là... Hứa mẫu.
"... Nặc Nặc, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, không tự sát nữa, mẹ cái gì đều đáp ứng ngươi!" Hứa mẫu nói.
Nguyên bản nữ hoàng bệ hạ đang buồn chán, nghe thấy như vậy, chợt hứng thú.
"Thực sự, cái gì đều có thể đáp ứng ta?"
Lúc này, Hứa mẫu tự nhiên là đồng ý, nhưng điều kiện tiên quyết là ——
"Chỉ cần ngươi không hề làm chuyện điên rồ."
Thành giao.
Phong Hoa nói: "Tốt lắm, ta muốn đi trường học đến trường."
"Đến trường? ! !"
Hứa phụ Hứa mẫu cũng không khỏi có chút kinh ngạc, ngay cả Hứa Khả cũng nhìn qua.
Sau đó, hắn bị điểm danh.
Ngón tay Phong Hoa, xẹt qua một độ cung hoàn mỹ, chỉ vào trên người thiếu niên.
Dĩ nhiên không để hắn kháng cự, nói.
"Cùng hắn, cùng một trường, cùng một lớp học."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện