Khoái Xuyên: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu!
Chương 11 : Đệ đệ quá yêu ta làm sao bây giờ? (11)
Người đăng: Nhạc Nhạc
Ngày đăng: 20:55 29-10-2018
.
Cúi đầu xuống,hai tay đan vào nhau.
Nó chỉ là một tiểu hệ thống, vấn đề phức tạp như thế nó làm sao sẽ hiểu ~
Bất quá...
Hệ thống nhớ tới cái gì, lập tức lộ ra vẻ mặt vuốt mông ngựa, nịnh nọt nói:
"Bất quá người ta tin tưởng, bệ hạ người lợi hại như vậy, nhất định có thể hoàn mỹ hoàn thành nguyên chủ tâm nguyện nga, nỗ lực lên, nỗ lực lên, nỗ lực lên!"
Phong Hoa cao quý lãnh diễm liếc nó, "... Vậy thái giám tổng quản nhà ngươi có gì dùng được chứ?"
Hệ thống đang mềm mại đáng yêu tươi cười, nhất thời cứng họng.
... Đây thật là một đến từ linh hồn chỗ sâu khảo vấn.
Phong Hoa: "Trẫm tiền phương đấu tranh anh dũng, ngươi ở đây phía sau mà vỗ tay nỗ lực lên, ân?"
Hệ thống: "..."
Bệ hạ người vừa nói như vậy, cảm giác mình nghiệp chướng nặng nề, cũng không thể tiếp tục giả vờ dễ thương.
-
Hứa phụ Hứa mẫu không có đợi được nữ nhi tỉnh lại, sau khi xác định "Hứa Nặc" đã hết nguy hiểm chưa, thì vợ chồng lại bắt đầu giả vờ ân ái, cùng nhau rời khỏi bệnh viện.
Trên thực tế, tình cảm trong hào môn mà người ngoài tưởng tượng, càng thêm lạnh lùng.
Hứa Khả ngồi ở ghế trên, nhìn nữ hài hôn mê bất tỉnh nằm trên giường bệnh, trong con ngươi đẹp như lưu ly của thiếu niên, xẹt qua một tia giễu cợt.
Hứa Nặc, ngươi xem ——
Con ruột và con nuôi, ngươi cùng ta, cũng không có gì bất đồng.
Giống nhau, đều là không ai yêu...
Kẻ đáng thương.
Phong Hoa vẫn đang bay lơ lửng trên không, lười biếng thay đổi một tư thế, không quan tâm chỉ chỉ Hứa Khả, giọng nói không quan tâm hỏi thái giám tổng quản của nàng.
"Tiểu thống tử, ngươi nói hắn đang suy nghĩ gì?"
Hệ thống có chút khó khăn nói: "Đế quân đại đại đang suy nghĩ cái gì, cái này... Người ta cũng không biết nga..."
Không hề nghi ngờ, hệ thống vừa hỏi đã không biết, lại nhận được ánh mắt chán ghét của nữ hoàng bệ hạ.
Hệ thống: Ta thật ủy khuất.
Lúc này, hộ sĩ áo trắng đi vào: "Hứa thiếu gia."
Nhìn thấy người, Hứa Khả lễ phép đứng lên.
Một lần mất đi 400CC lượng máu, khiến hắn lúc đứng dậy, thân thể thon dài hơi chao đảo một chút.
Chỉ chao đảo một chút.
Sẽ không thất lễ, lại cũng đủ khiến hộ sĩ tỷ tỷ nảy lòng thương xót.
"Hứa thiếu gia người ngồi đi, không cần đứng lên."
Bạch y hộ sĩ liền vội vàng tiến lên, chuẩn bị muốn lại đỡ hắn, bị niên thiếu không dấu vết —— tránh được.
Hứa Khả cố nhịn cảm giác muốn hôn mê, sau khi ổn định thân thể, hướng bạch y hộ sĩ lộ ra một đẹp nhu thuận lại hơi tái nhợt cười: "Cảm ơn, ta không sao."
Thiếu niên tươi cười thuần khiết như thiên sứ, khiến mặt của bạch y hộ sĩ, lập tức hiện lên một chút đỏ.
Nàng dù sao cũng mới hai mấy tuổi, đối Hứa Khả như vậy giống tranh châm biếm trung nghịch quang ảnh đi ra mỹ thiếu niên, hoàn toàn không có sức chống cự.
Không phải là thích trâu già gặm cỏ non, chỉ do hắn quá đẹp, phảng phất giống như gặp lại mối tình đầu thời thanh xuân, nhịn không được... Tim đập thình thịch mà thôi.
Nữ hoàng bệ hạ hừ lạnh một tiếng: "Câu tam đáp tứ."
Hệ thống: "..."
Nhìn trời.
Ngón tay chạm nhau.
Đế quân đại đại... Mảnh nhỏ linh hồn, người không nên đi tìm đường chết, nếu mà nữ hoàng bệ hạ tức giận, người ta cũng không thể nào cứu được ngươi đi ~
"Hứa thiếu gia, ta đưa tới cho ngươi đồ ngươi muốn." Bạch y hộ sĩ một bên dùng thanh âm ôn nhu nói, một bên ngượng ngùng rụt rè đưa vật trong tay ra.
Phong Hoa bỗng nhiên rùng mình.
Nếu như nàng không có nhìn lầm, đó là ——
... Dao.
"Cảm ơn."
Hứa Khả tiếp nhận, hướng nàng cười.
Thẳng đến ra phòng bệnh, bạch y hộ sĩ mới khó khăn lấy lại tinh thần.
Nàng che khuôn mặt nóng bừng, ngượng ngùng lại hưng phấn.
... Người người đều nói y tá là thiên sứ áo trắng, nàng thế nào cảm giác thiếu niên tên Hứa Khả kia, mới thật sự là thiên sứ đây?
Thiên sứ?
Nữ hoàng bệ hạ hoàn toàn không cho là như vậy.
"Tiểu thống tử, cái này điêu dân muốn ám sát trẫm!"
——
Cầu phiếu phiếu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện