Khoái Xuyên: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu!

Chương 10 : Đệ đệ quá yêu ta làm sao bây giờ? (10)

Người đăng: Nhạc Nhạc

Ngày đăng: 20:23 29-10-2018

.
Hệ thống vẻ mặt lo lắng nói xong, chớp chớp mắt, nhìn Phong Hoa. Cầu bệ hạ xoa, cầu bệ hạ biểu dương. Nữ hoàng bệ hạ không nhìn vào ánh mắt mong đợi của nó, thanh âm lười biếng hỏi: "Nga, còn muốn ta hoàn thành tâm nguyện cho các cô gái này?" Hệ thống: "... Đúng vậy, bệ hạ." Sợ hãi thành một đoàn. Phong Hoa một tay nâng cằm, ống tay áo thêu chim phượng hoàng, như tím đậm cạn tử khói nhẹ lưu vân vậy triển khai, một tay còn lại cũng không rảnh, chậm rãi đặt lên môi. Thanh âm lười biếng lại nói tiếp: " trẫm liền tạm thời tha hắn một mạng." Thật quá tốt! Bệ hạ, ưm moa. Hệ thống còn chưa kịp vui mừng, chợt nghe thanh âm lạnh lùng của nữ hoàng bệ hạ nói: "Thế nhưng... Tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha, ý nghĩ này chắc ngươi không có ý kiến chứ?" Hệ thống: "..." "Nga, cho dù là có,trẫm cũng sẽ không nghe." Phong Hoa mỉm cười nói, "Yên tâm, trẫm nhất định sẽ thật tốt, dùng xuân phong khả ái, lại cảm hóa hắn! Sau đó,sẽ sủng hạnh hắn!" Hàm răng trắng noãn, ở tiên diễm môi đỏ mọng đang lúc, một chữ một cái giảo hợp ra kinh tâm động phách mỹ dữ nguy hiểm. Hệ thống: Run lẩy bẩy. Không phải là nó không cố gắng, nhưng nữ hoàng bệ hạ thật sự rất hung tàn, cho nên đế quân người nên... Tự cầu nhiều phúc đi! Hệ thống liếc mắt, nhìn tới thiếu niên đang nằm trên giường bệnh, thời khắc lúc nhìn hắn, lại là ở trong lòng đang im lặng vì đế quân... Mảnh nhỏ linh hồn, cũng chính là Hứa Khả, mặc niệm ba giây đồng hồ. Phía dưới. Máu tươi, lấy từ mạch máu của thiếu niên tinh xảo, từng giọt từng giọt rút ra, theo ống dẫn máu trong suốt, chảy vào trên bàn mổ nhắm chặc hai mắt sinh tử không biết nữ hài trong thân thể. Một bên bàn mổ, bác sĩ y tá bận rộn, khẩn trương quan sát đến phản ứng của cô gái. Một bên bàn mổ, niên thiếu mặt mày rũ xuống, không người quan tâm, không người hỏi thăm. Hệ thống mắt nước mắt lưng tròng, cắn chiếc khăn tay nhỏ bé của nó. Anh anh anh, đế quân thật to thực sự là rất đáng thương... "Tiểu thống tử." Phong Hoa bỗng nhiên gọi nó. Lẽ nào bệ hạ nhìn thấy một màn này, lại thấy đế quân quá đáng thương, rốt cục lương tâm trỗi dậy.....rồi sao? Đôi mắt hệ thống lấp lánh chờ mong, lấp lánh sự mong đợi nói: "Bệ hạ..." Hai chữ thật ủy mị, đến có thể đi hát 《 quý phi say rượu 》 vở kịch. Phong Hoa mặt không đổi sắc, tay nhẹ nhàng vuốt ống tay áo màu tím, lại thấy nổi da gà, lúc này mới lười biếng mở miệng: "Ngươi có đúng hay không quên, cô gái này... Tên là Hứa Nặc đúng không? Kí ức của Hứa Nặc, trẫm chỉ mới tiếp thu được một nửa, đã bị hắn... Nga, là mảnh nhỏ linh hồn của đế quân nhà ngươi. Trẫm cũng không biết cô gái này rốt cuộc có cái gì tâm nguyện chưa dứt, giúp thế nào nàng thực hiện?" Lương tâm trỗi dậy? —— Không có khả năng. Hệ thống: "..." Vì sao trong mắt của ta thường rưng rưng thủy, bởi vì ta có sự đồng tình rất sâu đậm! Hệ thống len lén dùng ánh mắt "Người chính là một tra nam", liếc trộm Phong Hoa. Trước khi Phong Hoa phát hiện, nó đã lập tức che giấu, biến thành muội tử dễ thương, dùng dùng thanh âm đáng yêu trả lời: "Cái này... Người ta cũng không biết nga... Bất quá nguyên chủ ký ức chỉ có thể tiếp thu một lần nga, vạn nhất trên đường bị cắt đứt, cũng chỉ có thể tự nghĩ biện pháp." —— Cầu yêu thích. Cầu phiếu phiếu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang